• Trang chủ
  • Tản Văn
    Vụn vỡ tháng năm

    Vụn vỡ tháng năm

    Góc nhỏ của bình yên!

    Góc nhỏ của bình yên!

    Lưng chừng (3)

    Lưng chừng (3)

    Ngày, cứ vậy mà đi qua!

    Ngày, cứ vậy mà đi qua!

    Điều gì là quan trọng nhất

    Điều gì là quan trọng nhất

    Ta có hẹn cùng em

    Như là cỏ dại

    Người khôn tiếng nói cũng khôn

    Người khôn tiếng nói cũng khôn

    Lộ tại hà phương?

    Lộ tại hà phương?

    Phong thu vị động thiền tiên giác

    Phong thu vị động thiền tiên giác

  • Thơ Thẩn
    Nói gì với mùa thu nhỉ!

    Nói gì với mùa thu nhỉ!

    Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

    Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

    Để tháng bảy bình yên

    Để tháng bảy bình yên

    Ta có hẹn cùng em

    Lá cỏ

    Rồi đến một ngày

    Rồi đến

    ta vẫn ở đây

    Ta vẫn ở đây

    mùa bão

    mùa bão

    Bồ Công Anh và Gió

    Bồ Công Anh và Gió

    Ta vội gì?

    Ta vội gì?

    Trending Tags

    • Truyện Ngắn
      không phải bồ câu

      Không phải bồ câu

      Đêm Bồ Tùng Linh

      Đêm Bồ Tùng Linh

      Ngoài kia trời có nắng

      Ngoài kia trời có nắng

      Cố chấp và buông bỏ (1)

      Cố chấp và buông bỏ (1)

      Chuyện ba chiếc khăn

      Chuyện ba chiếc khăn

      Chiếc hộp bí mật của Na

      Chiếc hộp bí mật của Na

      chuyện Radio

      chuyện Radio

      Trứng Đá

      Trứng Đá

    • Truyện Dài
      So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

      So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

      So lại dấu chân (1) – Hành trang

      So lại dấu chân (1) – Hành trang

    • Góp Nhặt
      Không chết mới là lạ

      Không chết mới là lạ

      Ngồi nhớ ân cần

      Ngồi nhớ ân cần

      Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

      Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

      Ngẫu hứng Trần Tiến

      Ngẫu hứng Trần Tiến

    • Tiêu dao du
    • Liên hệ
    No Result
    View All Result
    Ngố Tiên Write Blogs
    • Trang chủ
    • Tản Văn
      Vụn vỡ tháng năm

      Vụn vỡ tháng năm

      Góc nhỏ của bình yên!

      Góc nhỏ của bình yên!

      Lưng chừng (3)

      Lưng chừng (3)

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!

      Điều gì là quan trọng nhất

      Điều gì là quan trọng nhất

      Ta có hẹn cùng em

      Như là cỏ dại

      Người khôn tiếng nói cũng khôn

      Người khôn tiếng nói cũng khôn

      Lộ tại hà phương?

      Lộ tại hà phương?

      Phong thu vị động thiền tiên giác

      Phong thu vị động thiền tiên giác

    • Thơ Thẩn
      Nói gì với mùa thu nhỉ!

      Nói gì với mùa thu nhỉ!

      Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

      Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

      Để tháng bảy bình yên

      Để tháng bảy bình yên

      Ta có hẹn cùng em

      Lá cỏ

      Rồi đến một ngày

      Rồi đến

      ta vẫn ở đây

      Ta vẫn ở đây

      mùa bão

      mùa bão

      Bồ Công Anh và Gió

      Bồ Công Anh và Gió

      Ta vội gì?

      Ta vội gì?

      Trending Tags

      • Truyện Ngắn
        không phải bồ câu

        Không phải bồ câu

        Đêm Bồ Tùng Linh

        Đêm Bồ Tùng Linh

        Ngoài kia trời có nắng

        Ngoài kia trời có nắng

        Cố chấp và buông bỏ (1)

        Cố chấp và buông bỏ (1)

        Chuyện ba chiếc khăn

        Chuyện ba chiếc khăn

        Chiếc hộp bí mật của Na

        Chiếc hộp bí mật của Na

        chuyện Radio

        chuyện Radio

        Trứng Đá

        Trứng Đá

      • Truyện Dài
        So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

        So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

        So lại dấu chân (1) – Hành trang

        So lại dấu chân (1) – Hành trang

      • Góp Nhặt
        Không chết mới là lạ

        Không chết mới là lạ

        Ngồi nhớ ân cần

        Ngồi nhớ ân cần

        Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

        Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

        Ngẫu hứng Trần Tiến

        Ngẫu hứng Trần Tiến

      • Tiêu dao du
      • Liên hệ
      No Result
      View All Result
      Ngố Tiên Write Blogs
      No Result
      View All Result

      Yêu những nụ cười

      02/04/2017
      in Tản Văn

      Ngày trước, lúc công việc nhiều khó khăn, chả có tiền nhưng thi thoảng lại đi đâu đó chơi, ít tiền thì đi gần, rủng rỉnh thì đi xa, một mình. Một thời gian sau tự nhiên lại không thích đi nữa, ưa la cà quán xá hơn. Rồi thì quán xá cũng không mang lại nhiều hứng thú, thích nằm dài đọc một chút gì đó hơn. Giờ tự nhiên lại muốn đi đâu đó, mặc dù vẫn ít tiền như xưa, được cái công việc không còn nhiều bỡ ngỡ như trước.

      Yeu nhung nu cuoi

      Thủa còn thích lang thang, có bận, uống riệu với người chẳng quen, chỉ có quả ổi quả xoài mà chẳng biết hết mấy bình riệu ngô, hết bao nhiêu câu chuyện, có vui sướng, có nhọc nhằn. Ấy vậy mà hôm sau, khi tỉnh dậy mỗi người mỗi ngả, thậm chí cũng chẳng nhớ tên nhau. Mà cũng chẳng cần nhớ làm gì cả. Bèo nước gặp nhau thì trôi dạt đi đâu có ai cần mà phải nhớ?

      Qua những chuyến đi như vậy, những cuộc gặp gỡ như vậy những tưởng rằng nhân tình trong ta sẽ đạm bạc đi một chút, một chút… Nhưng không, thực ra thì nó không có để mà đạm bạc. Tư tưởng bèo nước nó đã ăn quá sâu khiến cho một lúc nào đó, nhỡ đâu có gặp một ai đó thật sự thấy không phải là bèo nước nữa nhưng rồi cũng bỏ qua. Vì người ta cũng không thể nào tin tưởng vào một cánh bèo trôi dạt được.

      Có đêm, nằm nói chuyện với bạn. Ta nói rằng sống là để trải qua những cảm xúc, đi qua những trải nghiệm, có ngọt bùi, có đắng cay, có yêu thương, có hờn giận… như vậy đã là tồn tại, đã là đủ. Bạn cười, bảo ta sao mà ích kỷ thế? Hồi đấy cũng không hiểu lắm, và rồi cũng dần dần biết là mình ích kỷ thế nào và biết rằng bạn lớn hơn ta như thế nào? Mặc dù bạn vẫn gọi ta là “anh”. Có điều, để hiểu được thì phải trả giá nhiều thứ, trong đó có tuổi thanh xuân. Chẳng biết có đáng không nhưng mỗi bận chợt nhớ rồi lại cười. Người ta gọi đấy là hạnh phúc, ta cũng gọi vậy.

      Thế là đã tạm biệt mùa xuân, những cơn mưa giông đầu tiên đã nói lời chào đầu tiên với mùa hạ. Ta có những cảm tình đặc biệt với bốn mùa trong năm, bất kể là mùa nào, dù là xuân hay hạ, dù là thu hay đông đều để lại những dấu ấn ngọt ngào trong tiềm thức. Mỗi bận chuyển mùa là ta lại chuyển một chút tâm trạng, có rộn ràng hân hoan mà cũng có man mác u sầu, thật kỳ lạ là tại sao những chuyển biến vô tri của tự nhiên ấy lại làm cho tâm hồn mình xao động nhỉ? Mùa xuân, ta thích tiếng mưa rì rầm kể chuyện trong đêm. Mùa hè ta thích cái gay gắt và những cơn giông bất chợt khiến cho con người của ta cứ lưu luyến. Và rồi sang thu, ta yêu cái miên man, yêu những đợt lá đầu tiên rụng xuống, yêu những cơn mưa ngâu cứ buồn thương cho một điều gì đó. Còn mùa đông, ta yêu lúc nằm cuộn mình trong chăn và nghe một chút nhạc, đọc một vài điều yêu thích, thi thoảng nghĩ ra điều gì lại hí hoáy viết viết vẽ vẽ… Cả bốn mùa đều để lại cho ta những cảm xúc như một đặc ân nào đó, cứ tự nhiên mà đến vậy, chẳng đột ngột một chút nào. Như thể ta được tồn tại là cả một đặc ân.

      Lại bắt đầu một mùa hạ nữa, lại chuẩn bị cho một quãng thời gian có những oi nồng, có những tiếng ve, có những cơn mưa nặng hạt, có những đêm mệt nhọc… Và còn có nhiều những điều khác nữa. Đôi khi tự nhiên ta cứ nghĩ giá như ta được sống thật lâu, thật lâu để được tận hưởng những điều nhỏ nhoi ấy một lần lại một lần. Và lần nào cũng vậy, cũng có những cảm xúc chẳng bao giờ giống nhau.

      Yêu những nụ cười

      Ngồi nói chuyện với bạn về những điều ta cảm nhận được. Bạn cười, bảo ta rằng hãy bớt lãng mạn đi, bớt ảo tưởng đi mà sống thực tế vào một chút. Chợt thấy tiếng cười của bạn sao mà buồn bã quá. Suy nghĩ của ta lại cứ miên man về một nơi nào đó, nơi chứa hai từ “thực tế”. Nó là gì nhỉ? Với người thì nó là cơm ăn, áo mặc, là sữa cho con là những điều tiếng bên ngoài, những lời nhỏ to bên trong, là trách nhiệm gia đình, là công việc xã hội… Còn với một người ích kỷ như ta thì đâu là thực tế? Có cơm để ăn, có việc để làm, có điều hữu ích để theo đuổi và có những ký ức để nhớ. Những điều ấy đã là thực tế hay chưa? Hay chỉ là những mộng ảo.

      Tự hỏi vậy rồi cũng tự thấy, dường như ta càng lúc càng rời xa nhiều thứ và rồi cũng chẳng biết nó có tốt đẹp hay không? Có một câu rất hay mà ta cũng thấy rằng nó tâm đắc. Chuyện sống ở nhân gian như người ta uống nước, trông bình thường thế thôi nhưng nóng hay lạnh thì chỉ người uống mới cảm nhận được. Và người khác nhìn vào sẽ thấy khát.

      Nhưng dù sao, khi ta tồn tại, hãy để những cảm xúc tốt đẹp được tồn tại cùng với ta. Để những yêu thương được ta trân trọng, để những điều không vui lại phía sau. Ta cứ sống như những tâm tưởng mà ta đã nghĩ, đã vui, đã buồn, đã yêu… Như việc ta thích lượm lặt ở đâu đó những câu chuyện nhỏ rồi rủ rỉ kể cho bạn nghe.

      ADVERTISEMENT

      Tựa như hôm qua, trên một diễn đàn hài hước có kể một câu chuyện. Nói rằng vào ngày nói dối, anh chàng nọ gửi 100 tin nhắn cho 100 người với nội dung “I love you”. Anh nhận lại 99 tin cười cợt và một tin “I love you, too”, người gửi “Mom”. Rõ ràng đây chẳng phải là một câu chuyện cười, nhưng đọc lên ta lại mỉm cười.

      Bạn biết không? Lúc nào ta cũng thích cười hơn, bất kể nụ cười ấy ở môi ta hay môi của bạn.

      Ngố Tiên

      Share120Tweet75Share30
      ADVERTISEMENT
      Bài viết trước đó

      Thế là trời đã đổ mưa!

      Bài viết tiếp theo

      Không phải bồ câu

      Ngố Tiên

      Ngố Tiên

      Thích lảm nhảm và tinh thần tự do, yêu những điều tự nhiên và nhỏ bé.

      Tương tự Bài viết

      Vụn vỡ tháng năm
      Tản Văn

      Vụn vỡ tháng năm

      20/12/2020

      Bạn thích mùa đông? Ừ, bạn thích! Chẳng phải là do năm xưa có người nói với bạn rằng thích mùa đông xứ Bắc nên bạn cũng thấy vậy mà thích cùng. Bạn thích, chỉ bởi vì đó là...

      Góc nhỏ của bình yên!
      Tản Văn

      Góc nhỏ của bình yên!

      17/10/2020

      Bạn hỏi: “anh sống hạnh phúc chứ?” Mình phải mất một lúc để mà chần chừ, để mà nghĩ lung lắm về hai từ “hạnh phúc” rồi trả lời bạn: anh vẫn sống bình yên vậy. Bạn: Tức là...

      Lưng chừng (3)
      Tản Văn

      Lưng chừng (3)

      06/09/2020

      Bạn ngồi đọc lại những gì mình đã viết, gọi là đọc nhưng thực chất là hồi tưởng lại những gì đã qua. Rồi bạn phát hiện ra một điều vô cùng quan trọng đó là việc hình như...

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!
      Tản Văn

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!

      29/08/2020

      Khi ở đây, bạn sẽ bị ngắt kết nối với thế giới ngoài kia. Không có tiếng còi xe, không còn tiếng máy nổ, không còn tiếng loa đài xập xình, không còn khói bụi, không còn những ánh...

      Trả lời Hủy

      Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

      • Trang chủ
      • Tản Văn
      • Thơ Thẩn
      • Truyện Ngắn
      • Truyện Dài
      • Góp Nhặt
      • Tiêu dao du
      • Liên hệ
      E-mail: ngotien.write@gmail.com

      © 2020. Ngố Tiên Blogs

      No Result
      View All Result
      • Trang chủ
      • Tản Văn
      • Thơ Thẩn
      • Truyện Ngắn
      • Truyện Dài
      • Góp Nhặt
      • Tiêu dao du
      • Liên hệ