• Trang chủ
  • Tản Văn
    Tạp Âm

    Tạp Âm

    Vụn vỡ tháng năm

    Vụn vỡ tháng năm

    Góc nhỏ của bình yên!

    Góc nhỏ của bình yên!

    Lưng chừng (3)

    Lưng chừng (3)

    Ngày, cứ vậy mà đi qua!

    Ngày, cứ vậy mà đi qua!

    Điều gì là quan trọng nhất

    Điều gì là quan trọng nhất

    Ta có hẹn cùng em

    Như là cỏ dại

    Người khôn tiếng nói cũng khôn

    Người khôn tiếng nói cũng khôn

    Lộ tại hà phương?

    Lộ tại hà phương?

  • Thơ Thẩn
    Nói gì với mùa thu nhỉ!

    Nói gì với mùa thu nhỉ!

    Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

    Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

    Để tháng bảy bình yên

    Để tháng bảy bình yên

    Ta có hẹn cùng em

    Lá cỏ

    Rồi đến một ngày

    Rồi đến

    ta vẫn ở đây

    Ta vẫn ở đây

    mùa bão

    mùa bão

    Bồ Công Anh và Gió

    Bồ Công Anh và Gió

    Ta vội gì?

    Ta vội gì?

    Trending Tags

    • Truyện Ngắn
      không phải bồ câu

      Không phải bồ câu

      Đêm Bồ Tùng Linh

      Đêm Bồ Tùng Linh

      Ngoài kia trời có nắng

      Ngoài kia trời có nắng

      Cố chấp và buông bỏ (1)

      Cố chấp và buông bỏ (1)

      Chuyện ba chiếc khăn

      Chuyện ba chiếc khăn

      Chiếc hộp bí mật của Na

      Chiếc hộp bí mật của Na

      chuyện Radio

      chuyện Radio

      Trứng Đá

      Trứng Đá

    • Truyện Dài
      So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

      So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

      So lại dấu chân (1) – Hành trang

      So lại dấu chân (1) – Hành trang

    • Góp Nhặt
      Không chết mới là lạ

      Không chết mới là lạ

      Ngồi nhớ ân cần

      Ngồi nhớ ân cần

      Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

      Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

      Ngẫu hứng Trần Tiến

      Ngẫu hứng Trần Tiến

    • Tiêu dao du
    • Liên hệ
    No Result
    View All Result
    Ngố Tiên Write Blogs
    • Trang chủ
    • Tản Văn
      Tạp Âm

      Tạp Âm

      Vụn vỡ tháng năm

      Vụn vỡ tháng năm

      Góc nhỏ của bình yên!

      Góc nhỏ của bình yên!

      Lưng chừng (3)

      Lưng chừng (3)

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!

      Điều gì là quan trọng nhất

      Điều gì là quan trọng nhất

      Ta có hẹn cùng em

      Như là cỏ dại

      Người khôn tiếng nói cũng khôn

      Người khôn tiếng nói cũng khôn

      Lộ tại hà phương?

      Lộ tại hà phương?

    • Thơ Thẩn
      Nói gì với mùa thu nhỉ!

      Nói gì với mùa thu nhỉ!

      Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

      Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

      Để tháng bảy bình yên

      Để tháng bảy bình yên

      Ta có hẹn cùng em

      Lá cỏ

      Rồi đến một ngày

      Rồi đến

      ta vẫn ở đây

      Ta vẫn ở đây

      mùa bão

      mùa bão

      Bồ Công Anh và Gió

      Bồ Công Anh và Gió

      Ta vội gì?

      Ta vội gì?

      Trending Tags

      • Truyện Ngắn
        không phải bồ câu

        Không phải bồ câu

        Đêm Bồ Tùng Linh

        Đêm Bồ Tùng Linh

        Ngoài kia trời có nắng

        Ngoài kia trời có nắng

        Cố chấp và buông bỏ (1)

        Cố chấp và buông bỏ (1)

        Chuyện ba chiếc khăn

        Chuyện ba chiếc khăn

        Chiếc hộp bí mật của Na

        Chiếc hộp bí mật của Na

        chuyện Radio

        chuyện Radio

        Trứng Đá

        Trứng Đá

      • Truyện Dài
        So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

        So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

        So lại dấu chân (1) – Hành trang

        So lại dấu chân (1) – Hành trang

      • Góp Nhặt
        Không chết mới là lạ

        Không chết mới là lạ

        Ngồi nhớ ân cần

        Ngồi nhớ ân cần

        Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

        Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

        Ngẫu hứng Trần Tiến

        Ngẫu hứng Trần Tiến

      • Tiêu dao du
      • Liên hệ
      No Result
      View All Result
      Ngố Tiên Write Blogs
      No Result
      View All Result

      Vụn vỡ tháng năm

      20/12/2020
      in Tản Văn

      Bạn thích mùa đông? Ừ, bạn thích! Chẳng phải là do năm xưa có người nói với bạn rằng thích mùa đông xứ Bắc nên bạn cũng thấy vậy mà thích cùng. Bạn thích, chỉ bởi vì đó là quãng thời gian mà bạn có thể lắng lại những gầm gào trong tâm tưởng để có thể bình tâm mà nhặt nhạnh lại những vụn vỡ mà bạn đã đánh rơi đâu đấy. Hình như là những vụn vỡ của tháng năm.
      Bạn đi qua một con phố cũ, ngửi thấy một mùi hương thân thuộc, nghe những âm thanh đã từng chìm đắm… Trời ơi, bạn thấy tim mình đã vun vỡ từ đời nào rồi mà chẳng hay! Thật đấy, ở đây có một mảnh, ở kia có một mảnh khác, kia nữa… Chẳng phải những thứ ấy đã từng quen thuộc với bạn lắm hay sao? Chẳng phải đó là tim bạn hay sao? Mà sao chúng lại bị bóp vụn ra rồi quẳng bừa vào những xó xỉnh tăm tối của ký ức thế vậy? Bạn có nhẫn tâm qua hay không?
      Bạn chẳng biết, bạn cũng chẳng biết là mình có phải là kẻ nhẫn tâm nữa hay không? Ừ thì vụn vỡ, con người ta lớn lên ai mà chẳng phải là kẻ được chắp vá bởi những mảnh vụn của thời gian? Bạn tin tôi đi, bạn của của ngày hôm này là được vá víu bởi bạn của ngày hôm qua một mảnh, của ngày hôm qua nữa một mảnh, của ngày trước trước nữa một mảnh… cứ vậy mà thành bạn của bây giờ. Hay nói cách khác bạn chẳng phải vẹn nguyên, bạn chỉ là tập hợp của những vụn vỡ mà thôi.
      Bạn để trên giá sách của mình một bình hoa nhỏ. Chẳng biết vì sao qua bao nhiêu cuộc chuyển di nó vẫn còn lành lặn. Vậy mà ký ức của bạn về người đưa cho bạn vật ấy chỉ còn là những vụn vỡ, của thời con trẻ, của thời lãng du, của thời sai lầm. À không, chiếc bình đã sứt một miếng nhỏ ở miệng rồi. Bạn nhặt được một mảnh tim mình ở đấy.
      Con đường cũ nhưng không còn hàng cây cũ, không còn trạm chờ xe bus cũ, không còn người cũ. Không còn những buổi ngồi cạnh nhau cùng đợi xe, cùng đọc truyện, cùng quàng chung chiếc khăn, cùng huyên thuyên những câu chuyện tầm phào của tuổi trẻ… Chỉ còn tiếng gió dường như là của năm nào thổi lại đây, xào xạc những vụn vỡ ngọt ngào.
      Bạn xếp quần áo của mùa hè vào vali, xếp lại một chiếc khăn còn mới nhưng cũng đã cũ màu. Chẳng bao giờ bạn dùng đến và cũng chẳng bao giờ bạn có ý định dùng đến, bạn chỉ để nó đấy, cất gọn một mảnh của mình ở đấy với lòng biết ơn, tôn kính. Lặng lẽ như cách mà bạn vẫn nghĩ. Thi thoảng, bạn lại xếp cho mình một góc nhỏ, chỉ mình bạn với những mảnh vụn này, bạn sẽ dành thời gian lau chùi chúng thật cẩn thận để có thể không quên. Bởi bạn sợ rằng một ngày nào đó, khi bạn già đi, hoặc có thể là một ngày nào đó bạn trở dậy rồi tự dưng bạn sẽ quên chúng chăng?
      Bạn đi qua cánh đồng, gió lộng mà bạn vẫn có thể ngửi được thoảng đâu đây trong làn gió buốt là mùi khói đốt đồng. Trời ơi, mùi khói gì mà tàn ác, chỉ ngửi thấy thôi mà tim bạn đã mẻ mất một miếng rồi. Trong đó có tuổi thơ êm đềm mà ngắn ngủi của bạn, có tiếng râm ran của mùa khói rạ, có hương thơm của miếng bánh đa kê bà nấu, có mùi của nồi cơm tấm vụn lúa non. Chỉ mới nghĩ lại thôi mà bạn đã thấy tim mình như thắt lại rồi vỡ tung ra. Thời gian nào có buông tha ai bao giờ?
      Có một bận trời đã sang xuân mà cái lạnh vẫn cứ cứa vào da thịt. Bạn ra cánh đồng, có người lớn cũng ở đấy, người lớn chỉ cho bạn đây là ông H bán kem, đây là cụ T, đây là ông X… Những cái tên đã từng quen thuộc với tuổi thơ, với quá khứ, với những ngày mà bạn lớn lên. Vậy mà nó đã xa xôi thật sự, chỉ còn là những mô đất, những khói hương, những ngọn cỏ, những mây trời… Những vụn vỡ.
      Bạn có thấy không? Bạn có thấy sự vô tâm của mình hay không? Chẳng vô tâm là gì khi mà bạn đã bóp vụn chúng ra rồi quẳng đi nhiều như thế như thế? Để mà một thân bạn cứ nhẹ nhàng mà tiêu dao trong trần thế.
      Vụn vỡ ơi!
      …………

      #ngotienwrite

      ADVERTISEMENT
      Share125Tweet78Share31
      ADVERTISEMENT
      Bài viết trước đó

      Góc nhỏ của bình yên!

      Bài viết tiếp theo

      Tạp Âm

      Ngố Tiên

      Ngố Tiên

      Thích lảm nhảm và tinh thần tự do, yêu những điều tự nhiên và nhỏ bé.

      Tương tự Bài viết

      Tạp Âm
      Tản Văn

      Tạp Âm

      08/07/2022

      Ồn ào là thế, tạp âm lộn xộn đến thế nhưng bạn lại chỉ nghe thấy duy nhất tiếng thở của mình. Chậm, sâu và nhẹ nhàng.

      Góc nhỏ của bình yên!
      Tản Văn

      Góc nhỏ của bình yên!

      17/10/2020

      Bạn hỏi: “anh sống hạnh phúc chứ?” Mình phải mất một lúc để mà chần chừ, để mà nghĩ lung lắm về hai từ “hạnh phúc” rồi trả lời bạn: anh vẫn sống bình yên vậy. Bạn: Tức là...

      Lưng chừng (3)
      Tản Văn

      Lưng chừng (3)

      06/09/2020

      Bạn ngồi đọc lại những gì mình đã viết, gọi là đọc nhưng thực chất là hồi tưởng lại những gì đã qua. Rồi bạn phát hiện ra một điều vô cùng quan trọng đó là việc hình như...

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!
      Tản Văn

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!

      29/08/2020

      Khi ở đây, bạn sẽ bị ngắt kết nối với thế giới ngoài kia. Không có tiếng còi xe, không còn tiếng máy nổ, không còn tiếng loa đài xập xình, không còn khói bụi, không còn những ánh...

      Trả lời Hủy

      Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

      • Trang chủ
      • Tản Văn
      • Thơ Thẩn
      • Truyện Ngắn
      • Truyện Dài
      • Góp Nhặt
      • Tiêu dao du
      • Liên hệ
      E-mail: ngotien.write@gmail.com

      © 2020. Ngố Tiên Blogs

      No Result
      View All Result
      • Trang chủ
      • Tản Văn
      • Thơ Thẩn
      • Truyện Ngắn
      • Truyện Dài
      • Góp Nhặt
      • Tiêu dao du
      • Liên hệ