Ta có vui không? Ta không vui!
Mặc những vần thơ giấc ngủ vùi
Dẫu biết bên em là biển cả
Yêu thương sao khỏa những vơi đầy.
Ta vẫn ở đây! Em ở đây!
Trong đôi mắt ấy những áng mây
Không buồn không khóc không nhung nhớ
Mà ướt mà trong những hao gầy.
Ta vẫn ở đây, cạnh em đây!
Gạch tàn ngói vỡ ta đã xây
Dựng lại nếp tình trong xưa cũ
Phủ hết thơ rồi – ta bẻ đôi.
Ta ở đây thôi, cạnh em thôi!
Cạnh một phương trời chẳng xa xôi
Năm ấy bên chiều ta chẳng hẹn
“Chẳng ở bên nhau – chẳng bạc đầu”.
Ngố Tiên