• Trang chủ
  • Tản Văn
    Tạp Âm

    Tạp Âm

    Vụn vỡ tháng năm

    Vụn vỡ tháng năm

    Góc nhỏ của bình yên!

    Góc nhỏ của bình yên!

    Lưng chừng (3)

    Lưng chừng (3)

    Ngày, cứ vậy mà đi qua!

    Ngày, cứ vậy mà đi qua!

    Điều gì là quan trọng nhất

    Điều gì là quan trọng nhất

    Ta có hẹn cùng em

    Như là cỏ dại

    Người khôn tiếng nói cũng khôn

    Người khôn tiếng nói cũng khôn

    Lộ tại hà phương?

    Lộ tại hà phương?

  • Thơ Thẩn
    Nói gì với mùa thu nhỉ!

    Nói gì với mùa thu nhỉ!

    Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

    Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

    Để tháng bảy bình yên

    Để tháng bảy bình yên

    Ta có hẹn cùng em

    Lá cỏ

    Rồi đến một ngày

    Rồi đến

    ta vẫn ở đây

    Ta vẫn ở đây

    mùa bão

    mùa bão

    Bồ Công Anh và Gió

    Bồ Công Anh và Gió

    Ta vội gì?

    Ta vội gì?

    Trending Tags

    • Truyện Ngắn
      không phải bồ câu

      Không phải bồ câu

      Đêm Bồ Tùng Linh

      Đêm Bồ Tùng Linh

      Ngoài kia trời có nắng

      Ngoài kia trời có nắng

      Cố chấp và buông bỏ (1)

      Cố chấp và buông bỏ (1)

      Chuyện ba chiếc khăn

      Chuyện ba chiếc khăn

      Chiếc hộp bí mật của Na

      Chiếc hộp bí mật của Na

      chuyện Radio

      chuyện Radio

      Trứng Đá

      Trứng Đá

    • Truyện Dài
      So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

      So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

      So lại dấu chân (1) – Hành trang

      So lại dấu chân (1) – Hành trang

    • Góp Nhặt
      Không chết mới là lạ

      Không chết mới là lạ

      Ngồi nhớ ân cần

      Ngồi nhớ ân cần

      Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

      Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

      Ngẫu hứng Trần Tiến

      Ngẫu hứng Trần Tiến

    • Tiêu dao du
    • Liên hệ
    No Result
    View All Result
    Ngố Tiên Write Blogs
    • Trang chủ
    • Tản Văn
      Tạp Âm

      Tạp Âm

      Vụn vỡ tháng năm

      Vụn vỡ tháng năm

      Góc nhỏ của bình yên!

      Góc nhỏ của bình yên!

      Lưng chừng (3)

      Lưng chừng (3)

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!

      Điều gì là quan trọng nhất

      Điều gì là quan trọng nhất

      Ta có hẹn cùng em

      Như là cỏ dại

      Người khôn tiếng nói cũng khôn

      Người khôn tiếng nói cũng khôn

      Lộ tại hà phương?

      Lộ tại hà phương?

    • Thơ Thẩn
      Nói gì với mùa thu nhỉ!

      Nói gì với mùa thu nhỉ!

      Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

      Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

      Để tháng bảy bình yên

      Để tháng bảy bình yên

      Ta có hẹn cùng em

      Lá cỏ

      Rồi đến một ngày

      Rồi đến

      ta vẫn ở đây

      Ta vẫn ở đây

      mùa bão

      mùa bão

      Bồ Công Anh và Gió

      Bồ Công Anh và Gió

      Ta vội gì?

      Ta vội gì?

      Trending Tags

      • Truyện Ngắn
        không phải bồ câu

        Không phải bồ câu

        Đêm Bồ Tùng Linh

        Đêm Bồ Tùng Linh

        Ngoài kia trời có nắng

        Ngoài kia trời có nắng

        Cố chấp và buông bỏ (1)

        Cố chấp và buông bỏ (1)

        Chuyện ba chiếc khăn

        Chuyện ba chiếc khăn

        Chiếc hộp bí mật của Na

        Chiếc hộp bí mật của Na

        chuyện Radio

        chuyện Radio

        Trứng Đá

        Trứng Đá

      • Truyện Dài
        So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

        So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

        So lại dấu chân (1) – Hành trang

        So lại dấu chân (1) – Hành trang

      • Góp Nhặt
        Không chết mới là lạ

        Không chết mới là lạ

        Ngồi nhớ ân cần

        Ngồi nhớ ân cần

        Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

        Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

        Ngẫu hứng Trần Tiến

        Ngẫu hứng Trần Tiến

      • Tiêu dao du
      • Liên hệ
      No Result
      View All Result
      Ngố Tiên Write Blogs
      No Result
      View All Result

      Phong thu vị động thiền tiên giác

      Tản văn viết cho bạn

      21/08/2020
      in Tản Văn

      Một hôm, bạn lại thức đến khuya. Cái nóng oi nồng đặc trưng của hạ đã không còn vì trời vừa đổ mưa; vẫn tiếng thở đều đặn, vẫn là tiếng sóng nước vỗ lách bách vào bờ kè, vẫn là tiếng vĩ cầm dặt dìu văng vẳng đâu đây… chỉ có điều là bạn lại thấy lặng lẽ quá, im ắng quá, thấy trống vắng đến lạnh lùng quá.

      Ừ, thiếu cái gì ấy nhỉ? Và bạn lại bần thần một lúc lâu rồi giật mình, chợt nhớ, thì ra là tiếng ve của mùa hạ đã chẳng biết đi đâu tự bao giờ. Thì ra là chẳng còn cái hôi hổi đầy náo nức của mùa hè nữa mà thay vào đó là sự tĩnh lặng đến nôn nao của những ngày sẽ thu.

      Sẽ gì nhỉ? Ừ! Sẽ lạnh dần, không gian sẽ lấp đầy bởi gió hơn, mưa sẽ nhỏ dần lại mà thành những sợi vương vấn li ti mà dai dẳng nhiều hơn, trời đất cũng sẽ trong vắt hơn và bạn rồi cũng sẽ chìm vào trong những khoảng khắc bần thần nhiều hơn.

      Rồi bạn sẽ cuộn mình vào trong chăn, nghe những thanh âm nào đó rơi rớt lại trong không gian trong trẻo không một gợn sóng này để rồi cho tâm tưởng của mình cũng cuộn lại, nhỏ dần như một hạt cát, lắng lại ở đâu đó, trên một bờ biển hoặc đáy sông nào đó hoặc cũng có thể là vi vút trên đầu một ngọn gió nào đó. Cát mà, chẳng ở một nơi nào cố định cả!

      ADVERTISEMENT

      Bạn có nghe thấy không? Lũ ve đã nghe thấy tiếng gió thu thổi trước đó cả tháng trời cho nên chúng đã rủ nhau đi cả. Ve thích ồn ào, thích náo nhiệt, thích cái nóng oi ả và thích những cơn mưa thật nặng hạt, chúng chẳng thích gió, chúng cũng chẳng thích hơi hớm lành lạnh của trời trong nên chúng rủ nhau chuyển nhà vào lòng đất cả rồi chăng?

      Rồi bạn lại bần thần, bạn lại nghĩ đến tại sao con ve có thể sống dưới lòng đất được nhỉ? Tối vậy mà chúng chẳng buồn ư? Không, chẳng có con ve nào sống dưới ấy cả, ve là đứa con yêu của mùa hè, của nắng, của mưa, của lời mời gọi thiết tha cho nên chúng chỉ xuất hiện khi hè đến, lột lớp áo của thủa ấu trùng mà trở thành ve; Và trong mùa ấy, chúng ca hát, chúng tiệc tùng, chúng yêu đương, chúng sống hạnh phúc trọn vẹn trong sự chiêu đãi nhiệt thành mà dễ dãi đến tột cùng của mùa hạ. Và rồi khi hạ sắp đi xa, lũ ve không trở lại lòng đất mà chúng sẽ im lặng, sẽ ai thương tiễn biệt mùa hạ, rồi chúng sẽ buồn bã một lần duy nhất trong cuộc đời cho đến lúc héo khô, rồi những thân xác héo hon ấy thả mình vào gió, rồi biến thành cát bụi, rồi lang thang đâu đó. Chúng chia tay cuộc đời nhỏ bé mà nồng nhiệt của mình để rồi bắt đầu một cuộc hành trình mới, của cát bụi, của hư vô, của sự tuần hoàn vĩnh hằng.

      Bạn lắng nghe, thấy tiếng thở của mình như hòa lẫn với tiếng ve của đêm nào vương lại thì phải? Nếu không phải thì tại sao mà có thể nhẹ nhàng đến thế nhỉ? Nhẹ như tâm tưởng của bạn lúc này, chỉ cần một gợn gió khe khẽ là đã có thể trôi dạt đi thật xa, vào tận đến quá khứ rồi lặng lẽ buông rơi ở đâu đó; có thể là rơi ở ngọn cỏ trước sân, là rơi ở cái bóng sáng hắt lại trên cửa sổ hay cũng có thể là chạm vào tiếng bước chân của con thạch sùng đang tản bộ trên trần nhà.

      Ở đâu cũng được, bạn chẳng quan tâm nó là ở đâu, bạn chỉ biết rằng bạn đã từng đi qua đấy, để lại dấu vết tâm tưởng của mình ở đấy.
      Để rồi vào một hôm nào gió nổi…
      Bạn sẽ lại… ghé thăm!
      …….
      Bạn thích ngồi viết một điều gì đó chẳng đầu mà cũng chẳng cuối, chẳng phải truyện mà cũng chẳng phải thơ, chẳng có một kết cấu gì gọi là chặt chẽ cả. Khởi đầu là một suy nghĩ nào đó chợt đến rồi kết thúc khi mà bạn đã mệt nhoài vì mải mê đuổi theo những dòng suy nghĩ khác.
      Cứ rời rạc, cứ phiêu du, cứ theo dòng của tâm tưởng mà đặt câu, đặt chữ.
      Ừ, bạn thích vậy!
      ….
      (Tản văn cho Bạn, HN 21.08.19 Ngố Tiên)
      #ngotienwrite
      Photo: Samlim.

      Share14Tweet9Share4
      ADVERTISEMENT
      Bài viết trước đó

      Cho người đương ở lại

      Bài viết tiếp theo

      Lộ tại hà phương?

      Ngố Tiên

      Ngố Tiên

      Thích lảm nhảm và tinh thần tự do, yêu những điều tự nhiên và nhỏ bé.

      Tương tự Bài viết

      Tạp Âm
      Tản Văn

      Tạp Âm

      08/07/2022

      Ồn ào là thế, tạp âm lộn xộn đến thế nhưng bạn lại chỉ nghe thấy duy nhất tiếng thở của mình. Chậm, sâu và nhẹ nhàng.

      Vụn vỡ tháng năm
      Tản Văn

      Vụn vỡ tháng năm

      20/12/2020

      Bạn thích mùa đông? Ừ, bạn thích! Chẳng phải là do năm xưa có người nói với bạn rằng thích mùa đông xứ Bắc nên bạn cũng thấy vậy mà thích cùng. Bạn thích, chỉ bởi vì đó là...

      Góc nhỏ của bình yên!
      Tản Văn

      Góc nhỏ của bình yên!

      17/10/2020

      Bạn hỏi: “anh sống hạnh phúc chứ?” Mình phải mất một lúc để mà chần chừ, để mà nghĩ lung lắm về hai từ “hạnh phúc” rồi trả lời bạn: anh vẫn sống bình yên vậy. Bạn: Tức là...

      Lưng chừng (3)
      Tản Văn

      Lưng chừng (3)

      06/09/2020

      Bạn ngồi đọc lại những gì mình đã viết, gọi là đọc nhưng thực chất là hồi tưởng lại những gì đã qua. Rồi bạn phát hiện ra một điều vô cùng quan trọng đó là việc hình như...

      Trả lời Hủy

      Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

      • Trang chủ
      • Tản Văn
      • Thơ Thẩn
      • Truyện Ngắn
      • Truyện Dài
      • Góp Nhặt
      • Tiêu dao du
      • Liên hệ
      E-mail: ngotien.write@gmail.com

      © 2020. Ngố Tiên Blogs

      No Result
      View All Result
      • Trang chủ
      • Tản Văn
      • Thơ Thẩn
      • Truyện Ngắn
      • Truyện Dài
      • Góp Nhặt
      • Tiêu dao du
      • Liên hệ