• Trang chủ
  • Tản Văn
    Tạp Âm

    Tạp Âm

    Vụn vỡ tháng năm

    Vụn vỡ tháng năm

    Góc nhỏ của bình yên!

    Góc nhỏ của bình yên!

    Lưng chừng (3)

    Lưng chừng (3)

    Ngày, cứ vậy mà đi qua!

    Ngày, cứ vậy mà đi qua!

    Điều gì là quan trọng nhất

    Điều gì là quan trọng nhất

    Ta có hẹn cùng em

    Như là cỏ dại

    Người khôn tiếng nói cũng khôn

    Người khôn tiếng nói cũng khôn

    Lộ tại hà phương?

    Lộ tại hà phương?

  • Thơ Thẩn
    Nói gì với mùa thu nhỉ!

    Nói gì với mùa thu nhỉ!

    Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

    Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

    Để tháng bảy bình yên

    Để tháng bảy bình yên

    Ta có hẹn cùng em

    Lá cỏ

    Rồi đến một ngày

    Rồi đến

    ta vẫn ở đây

    Ta vẫn ở đây

    mùa bão

    mùa bão

    Bồ Công Anh và Gió

    Bồ Công Anh và Gió

    Ta vội gì?

    Ta vội gì?

    Trending Tags

    • Truyện Ngắn
      không phải bồ câu

      Không phải bồ câu

      Đêm Bồ Tùng Linh

      Đêm Bồ Tùng Linh

      Ngoài kia trời có nắng

      Ngoài kia trời có nắng

      Cố chấp và buông bỏ (1)

      Cố chấp và buông bỏ (1)

      Chuyện ba chiếc khăn

      Chuyện ba chiếc khăn

      Chiếc hộp bí mật của Na

      Chiếc hộp bí mật của Na

      chuyện Radio

      chuyện Radio

      Trứng Đá

      Trứng Đá

    • Truyện Dài
      So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

      So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

      So lại dấu chân (1) – Hành trang

      So lại dấu chân (1) – Hành trang

    • Góp Nhặt
      Không chết mới là lạ

      Không chết mới là lạ

      Ngồi nhớ ân cần

      Ngồi nhớ ân cần

      Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

      Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

      Ngẫu hứng Trần Tiến

      Ngẫu hứng Trần Tiến

    • Tiêu dao du
    • Liên hệ
    No Result
    View All Result
    Ngố Tiên Write Blogs
    • Trang chủ
    • Tản Văn
      Tạp Âm

      Tạp Âm

      Vụn vỡ tháng năm

      Vụn vỡ tháng năm

      Góc nhỏ của bình yên!

      Góc nhỏ của bình yên!

      Lưng chừng (3)

      Lưng chừng (3)

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!

      Ngày, cứ vậy mà đi qua!

      Điều gì là quan trọng nhất

      Điều gì là quan trọng nhất

      Ta có hẹn cùng em

      Như là cỏ dại

      Người khôn tiếng nói cũng khôn

      Người khôn tiếng nói cũng khôn

      Lộ tại hà phương?

      Lộ tại hà phương?

    • Thơ Thẩn
      Nói gì với mùa thu nhỉ!

      Nói gì với mùa thu nhỉ!

      Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

      Muốn được một lần về trên đồng cải trắng

      Để tháng bảy bình yên

      Để tháng bảy bình yên

      Ta có hẹn cùng em

      Lá cỏ

      Rồi đến một ngày

      Rồi đến

      ta vẫn ở đây

      Ta vẫn ở đây

      mùa bão

      mùa bão

      Bồ Công Anh và Gió

      Bồ Công Anh và Gió

      Ta vội gì?

      Ta vội gì?

      Trending Tags

      • Truyện Ngắn
        không phải bồ câu

        Không phải bồ câu

        Đêm Bồ Tùng Linh

        Đêm Bồ Tùng Linh

        Ngoài kia trời có nắng

        Ngoài kia trời có nắng

        Cố chấp và buông bỏ (1)

        Cố chấp và buông bỏ (1)

        Chuyện ba chiếc khăn

        Chuyện ba chiếc khăn

        Chiếc hộp bí mật của Na

        Chiếc hộp bí mật của Na

        chuyện Radio

        chuyện Radio

        Trứng Đá

        Trứng Đá

      • Truyện Dài
        So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

        So lại dấu chân (2) – Thời thơ dại

        So lại dấu chân (1) – Hành trang

        So lại dấu chân (1) – Hành trang

      • Góp Nhặt
        Không chết mới là lạ

        Không chết mới là lạ

        Ngồi nhớ ân cần

        Ngồi nhớ ân cần

        Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

        Thì sông cứ chảy, phận người cứ trôi

        Ngẫu hứng Trần Tiến

        Ngẫu hứng Trần Tiến

      • Tiêu dao du
      • Liên hệ
      No Result
      View All Result
      Ngố Tiên Write Blogs
      No Result
      View All Result

      Lộ tại hà phương?

      23/08/2020
      in Tản Văn

      Hôm đó là một buổi học chiều năm lớp mười. Thầy giáo dạy toán đang giảng bài thì tiếng nhạc cất lên ngoài hành lang, cả lớp ồ lên và thầy giáo nói: “con đường dưới chân anh”. Mặc dù tôi nghe bản nhạc ấy suốt từ thời nhỏ dại nhưng phải đến lúc ấy tôi mới biết tên của nó. Tôi vẫn cứ đinh ninh nó tên là “con đường dưới chân anh” như lời thầy nói. Và rồi đến tận sau này tôi mới biết được rằng điều thầy nói đó là câu trả lời chứ không phải là tiêu đề của bài hát.

      Hôm nay, bản nhạc ấy lại cất lên văng vẳng đâu đó. Ở cái thời đại này lũ trẻ con không cần phải đợi đến mùa hè để xem “Tôn Ngộ Không” nữa, chúng có thể xem vào bất cứ lúc nào, tại bất cứ đâu, không chờ đợi, không trì hoãn. Tôi dừng xe lại, đứng một lát, nghe hết đoạn rồi lại đi tiếp, cũng chẳng vội vàng gì.

      Rồi về nhà, những âm thanh ấy khiến tôi nhớ đến lời của cố đạo diễn Dương Khiết “Những thứ trôi đi rồi sẽ trở thành kỷ niệm thân thương. Chúng ta hãy giữ tháng ngày ấy trong tâm hồn, coi đó là những kỷ niệm thân thương nhất. Bởi đó là mối duyên trong cuộc đời” – Mặc dù Tây Du Ký đã khiến bà trở thành đạo diễn nổi tiếng nhất của Trung Quốc nhưng bà lúc nào cũng coi đấy là nỗi đau trong suốt cuộc đời của mình.

      ADVERTISEMENT

      Tôi lại nhớ đến ba người diễn viên đóng vai Đường Tăng, hai người đầu tiên được chọn lựa một cách bài bản thì người lại không mặn mà với phim truyền hình, người thì vì lý do nào đó mà đều bỏ ngang. Chỉ có Trì Trọng Thụy là vô tình được Dương Khiết chọn lại đóng trọn vẹn bộ phim. Và rồi, hai người bỏ việc đóng Đường Tăng ấy, người thì sự nghiệp lụi tàn rồi bỏ hẳn việc đóng phim, người thì hàng ngày vẫn xuống phố, khoác áo cà sa, dắt theo bạch mã và hát bài “cảm vấn lộ tại hà phương?”. Chỉ có Trì Trọng Thụy kết hôn với nữ tỷ phú Trần Lệ Hoa và có một cuộc sống vương giả.

      Kể ra, những ngã rẽ, những con đường của chừng ấy người cũng thật là thú vị.

      Thi thoảng tôi lại nhận được lời đề nghị cho một lời khuyên nào đó – đa số là từ các bạn nữ – những thực thể đầy mâu thuẫn. Sự thật thì tôi rất rõ ràng, khi bạn đã hỏi tôi, tức là trong thâm tâm của bạn đã chuẩn bị sẵn một hoặc vài câu trả lời, và bạn cần có sự ủng hộ để câu trả lời của bạn có sức mạnh hơn. Còn tôi có đề nghị hay không thì câu trả lời sẵn có của bạn cũng không thay đổi. Vì thế, lời khuyên của tôi bao giờ cũng là sự chia sẻ điều tâm đắc “bằng cách nào đó, mọi thứ rồi sẽ ổn thỏa theo cách của nó, bạn đã làm hết mọi điều mình đã muốn hay chưa?”.

      Rõ ràng,cũng như việc không thể thay đổi quá khứ, chúng ta cũng không thể đoạn định được tương lai chắc chắn sẽ ra sao. Thậm chí ngay bản thân chúng ta cũng không thể cam đoan rằng trong một trường hợp nào đó mình sẽ như thế này thế kia. Bản thân của mình và tương lai nó là một thứ bất định và khá mong manh. Chỉ có thực tại, ngay bây giờ, tại lúc này, bạn đang làm gì mới là điều chúng ta thực sự cần phải quan tâm.
      …
      Trên thực tế thì chúng ta đều đang sống ở quá khứ, chí ít thì nó chậm hơn so với thực tế khoảng vài phần trăm giây – là quãng thời gian não xử lý tín hiệu và phát ra câu trả lời – ví dụ bạn đang đọc đến chữ này, thực tế bạn đã phải nhìn vào nó, phân tích nó là chữ gì rồi mới biết tôi đang tào lao điều gì… tất cả đều cần thời gian và thời gian đó đều là … quá khứ.
      …
      Bạn nhắn tin hỏi “sao không thế này, thế kia… mà cứ mãi như vậy!” ra chiều có lẽ tôi nên có một sự thay đổi nào đó thì mới là lẽ thường còn không thay đổi là điều bất thường. Nghĩ đi nghĩ lại thì bạn nói cũng có phần đúng. Nhưng rồi tôi lại nghĩ, chẳng có ai là không thay đổi cả, tôi thay đổi theo cách thức của riêng tôi. Chỉ có tôi trong mắt bạn là dừng lại ở một thời điểm nào đó trong quá khứ và bạn thì vẫn mãi nhìn vào điểm đấy. Cũng phải thôi, chúng ta đã không đi cùng nhau lâu lắm rồi, tôi trong trí nhớ của bạn chỉ là một dấu chân, cũ và không có gì thay đổi.
      ….
      “Kỷ phiên phiên xuân thu đông hạ,
      Nhĩ thường thường toan điềm khổ lạt.
      Cảm vấn lộ tại hà phương?
      Lộ tại cước hạ….”
      …..
      #ngotienwrite

      Share126Tweet79Share32
      ADVERTISEMENT
      Bài viết trước đó

      Phong thu vị động thiền tiên giác

      Bài viết tiếp theo

      Người khôn tiếng nói cũng khôn

      Ngố Tiên

      Ngố Tiên

      Thích lảm nhảm và tinh thần tự do, yêu những điều tự nhiên và nhỏ bé.

      Tương tự Bài viết

      Tạp Âm
      Tản Văn

      Tạp Âm

      08/07/2022

      Ồn ào là thế, tạp âm lộn xộn đến thế nhưng bạn lại chỉ nghe thấy duy nhất tiếng thở của mình. Chậm, sâu và nhẹ nhàng.

      Vụn vỡ tháng năm
      Tản Văn

      Vụn vỡ tháng năm

      20/12/2020

      Bạn thích mùa đông? Ừ, bạn thích! Chẳng phải là do năm xưa có người nói với bạn rằng thích mùa đông xứ Bắc nên bạn cũng thấy vậy mà thích cùng. Bạn thích, chỉ bởi vì đó là...

      Góc nhỏ của bình yên!
      Tản Văn

      Góc nhỏ của bình yên!

      17/10/2020

      Bạn hỏi: “anh sống hạnh phúc chứ?” Mình phải mất một lúc để mà chần chừ, để mà nghĩ lung lắm về hai từ “hạnh phúc” rồi trả lời bạn: anh vẫn sống bình yên vậy. Bạn: Tức là...

      Lưng chừng (3)
      Tản Văn

      Lưng chừng (3)

      06/09/2020

      Bạn ngồi đọc lại những gì mình đã viết, gọi là đọc nhưng thực chất là hồi tưởng lại những gì đã qua. Rồi bạn phát hiện ra một điều vô cùng quan trọng đó là việc hình như...

      Trả lời Hủy

      Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

      • Trang chủ
      • Tản Văn
      • Thơ Thẩn
      • Truyện Ngắn
      • Truyện Dài
      • Góp Nhặt
      • Tiêu dao du
      • Liên hệ
      E-mail: ngotien.write@gmail.com

      © 2020. Ngố Tiên Blogs

      No Result
      View All Result
      • Trang chủ
      • Tản Văn
      • Thơ Thẩn
      • Truyện Ngắn
      • Truyện Dài
      • Góp Nhặt
      • Tiêu dao du
      • Liên hệ